Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2014

VLKT chương 5

5. Ông chủ La tôi yêu anh muốn chết



" Cô nói cái gì? Độc tố hình thành trong cơ thể người chết?!"

Trong phòng họp, nghe Đường Vũ Tân báo cáo xong, Yoo Jung In khó tin trừng lớn hai mắt, mặc dù biết như vậy là  không lễ phép nhưng giờ phút này cô cũng không lo nhiều.

" Đúng, công tố Yoo trước tiên dừng kích động, chuyện này không gì là không thể." Đường Vũ Tân đi tới đè Yoo Jung In về chỗ ngồi, vỗ vai động viên cô.
" Công tố Đường ý của cô là, không có người muốn giết cô ấy, mà là bản thân cô ấy không cẩn thận ăn đồ không nên ăn?" Hwang Soon Bum cũng cảm thấy khó tin, bên trong cơ thể người hợp thành nguyên tố hóa học? Quả thật là công nghệ cao a...

" Đúng, chúng ta đến nhìn một chút." Đường Vũ Tân nói xong đem một ít bức ảnh dùng máy X quang chụp ghim lên bảng trắng nói tiếp:" Vừa nãy tôi đến phòng pháp y, từ nơi đó  tôi khẳng định được câu trả lời chắc chắn, thân thể Ryu Seon Hee xác thật không hề tốt đẹp gì, ngoại trừ dinh dưỡng không đầy đủ, nướu xuất huyết ở ngoài, chất lượng giấc ngủ cũng rất kém, lại nhìn nơi này."
Đường Vũ Tân chỉ vào ngay chính giữa tấm X quang, nói: " Nhìn thấy người chết không có xương sống, nơi này có chút uốn lượn nhẹ, giống như lao lực vậy, tôi có một tấm chụp bình thường, đại gia có thể so sánh."
Đường Vũ Tân nói xong từ bên trong xấp tư liệu rút ra một tấm X quang ghim trên bảng, cách khá xa cảnh sát Hwang cùng Dong Man hai người đứng dậy đi tới trước bảng nhìn kỹ một chút.
Một lát sau, Choi Dong Man chỉ vào X quang cột sống nói: " Tuy rằng có độ cong, nhưng với Ryu Seon Hee mà nói độ cong lớn một chút, có bệnh lọm khọm nhẹ sao?"
" Không hổ là phân tích viên, trình độ nhảy cảm cao hơn một chút." Đường Vũ Tân gạt ngón tay tán thưởng, nói tiếp:" Dong Man nói không sai, mặc dù rấ là nhỏ, nhưng mơ hồ đã có chứng lọm khọm. Dinh dưỡng không đầy đủ, giấc ngủ kém, những điều này dẫn đến thân thể thất hành nhân tố, nướu xuất huyết, chứng lọm khọm là biểu hiện trong cơ thể thiếu khuyết vitamin C."
" Thiếu khuyết vitamin C? A! Vì thế trong nhà người chết có vitamin C sao?" Dong Man nhớ tới Min Tae Yeon để cậu giám định cái bình thuốc kia.
" Đúng, người chết Ryu Seon Hee thiếu khuyết vitamin C, bình thường chỉ có người bệnh nghiêm trọng mới mắc phải chứng thiếu khuyết vitamin C."
" Hai người này khác nhau ở chỗ nào?" Min Tae Yeon ở một bệnh trầm mặc rốt cục lên tiếng, không phải anh không chú ý mà anh vẫn đang quan sát Đường Vũ Tân. Anh cảm thấy Đường Vũ Tân hiện tại với trước đây không có chút giống.
Trước đây vào thời điểm phá án cô thường gợi ý dẫn dắt, mà bây giờ cô ấy giống như mượn sức mạnh của đội, Min Tae Yeoncó thể nhìn thấy cô ấy cau mày nghiên cứu tư liệu, vào thời điểm đang điều tra ánh mắt cô ấy dị thường chuyên chú, tuy trước đây không chăm chú nhưng so với hiện tại có chút chệnh lệch.
Những biểu hiện này trước đây hầu như không nhìn thấy.
Trước đây, vào thời điểm cô đưa ra manh mối như mình đã sớm biết, mặc dù không nói ra nhưng làm người ta co cảm giác ' Sự tình chính là như vậy, chỉ cần điều tra liền kết án.'
Hiện tại ngữ khí của cô có một phần tìm tòi nghiên cứu, một phần suy tư mang theo vài phần không xác định, nhưng rồi lại lộ ra sự tự tin mạnh mẽ. Min Tae Yeon ngay khi ở bên cạnh nhìn cô biến hóa, khiến Min Tae Yeon cảm thấy Đường Vũ Tân chân thật, bắt đầu cảm thấy cô chân chính xếp vào đội, mà không phải là một người dẫn dắt.
Tại sao vậy chứ? Nguyên nhân gì làm cho cô ấy bắt đầu chuyển biến như vậy? Vốn cho là hai người biến thành ma cà rống, anh có thể hiểu rõ cô ấy hơn, ai có nghĩ đến bí ẩn trước đây chưa mở ra thì sương mù mới lại sinh ra.
Không nghĩ ra... một chút cũng không nghĩ ra...
" Công tố Min? Công tố Min!" giải thích cho hai  người khác xong Đường Vũ Tân phát hiện công tố Min đang ngây người?!
" Cái gì?"  nghe được tiếng Min Tae Min hai mắt mịt mờ chuyển tầm nhìn, đập vào mi mắt chính là Đường Vũ Tân mang theo vẻ mặt trách cứ.
" Fm nói anh nghe hiểu không?" Đường Vũ Tân lại hỏi, đối với Min Tae Yeon thất thần có chút bất mãn.
" Cái gì?" Min Tae Yeon lặp lại câu vừa nãy hỏi.
" Cho xin...Em nói rất cực khổ a...." Đường Vũ Tân lộ ra thần sắc bất đắc dĩ.
" Ok, anh đã biết hai người khác nhau là gì rồi, người trước chỉ thiếu hụt nguyên tố phổ thông, mà  người sau thì bị liệt vào phạm trù đang bệnh tật đúng không." Min Tae Yeon vội vàng đem lời vừa nãy nghe được tổng kết  lại cho Đường Vũ Tân một trả lời chắc chắn.
" Ừ, còm tạm được." Đường Vũ Tân lộ ra biểu hiện lần này coi như anh qua ải, lại đi về bên cạnh bảng.
" Lẽ nào vitamin C là nguyên nhân dẫn đến cái chết Ryu Seon Hee sao?" Yoo Jung In không biết vì nguyên nhân gì hướng Đường Vũ Tân hỏi.
" Chỉ là một phần nguyên nhân thôi."
" Một phần?  Đúng là Ryu Seon Hee bởi vì ăn vitamin C mới chết sao? Làm sao có thể chứ thế giởi này hơn nhiều người ăn vitamin C mà." Hwang Soon Bum không nghĩ ra.
" Vì thế tôi mới nói đây chỉ là một phần, phần còn lại chính là những thứ này." Đường Vũ Tân cũng đem một ít bức ảnh hải sản đưa tới.
" Hải sản?" Yoo Jung In cau mày bĩu môi, tỏ vẻ không thể tưởng tượng.
" Đúng, hải sản." Đường Vũ Tân hướng Yoo Jung In khẳng định gật đầu.
" Ý của em nói vitamin C củng hải sản tạo thành sư kiện này." Min Tae Yeon theo dòng suy nghĩ Đường Vũ Tân đưa ra kết quả này.
" Đúng, thủ phạm chân chính là hai thứ này." Đường Vũ Tân cười khẳng định suy đoán công tố Min.
" Hải sản cùng vitamin C? Hung thủ?" Choi Dong Man cau mày xoay đầu lại, trên mặt khó hiểu.
" Đúng." Đường Vũ Tân đem bảng lộ ra chỗ trống, sau đó cô cầm bút lông dầu màu đen vừa viết vừa nói:" Bên trong hải sản chừa nhiều nguyên tố phong phú, trong đó có một thứ tên là Pentoxit Asen."
Đường Vũ Tân nói xong viết phía dưới dòng chữ Pentoxit Asen là As2O5.
"Thứ này có độc sao?" cảnh sát Hang chỉ vào bảng hỏi.
" Có lượng độc tố nhưng với thân thể người không ảnh hưởng lớn." Đường Vũ Tân nói xong lại trên bảng viết C6H8O6.
" Này là cái gì?" Yoo Jung In chỉ vào kiểu chữ tiếng Anh cùng chữ số Ả rập hỏi.
" Hẳn là công thức phân tử vitamin C." Min Tae Yeon liếc mắt nhìn Đường Vũ Tân sau đó nói.
" Bingo! Trả lời chính xác!" Đường Vũ Tân cười vỗ tay một cái, chúc mừng công tố Min đáp chính xác.
" Tiếp tục." công tố Min mang theo vẻ mặt cảm thấy hứng thú để Đường Vũ Tân hoàn thành cái công thức phân tử này.
Đường Vũ Tân lần này không có dừng lại đem công thức phân tử hoàn thành: 2C6H8O6 + As2O5 = As2O5 + 2C6H8O2 + 2H2O  ( viết cái công thức này ta muốn đuối luôn ╮(╯_╰)╭)
" Cái này chính là nguyên nhân căn bản tạo cái chết Ryu Seon Hee." Đường Vũ Tân đem bút khoanh tròn As2O3 lại.
" Ôi... thật là phức tạp..." Dong Man vỗ tay nói.
" As2O3 ? Asen trioxit? Yoo Jung In xác nhận lại.
" Đúng, As2O3, tên hóa học Asen trioxit còn được gọi là Arsenic Hydride, thường gọi thạch tín, là một loại độc nguyên tương. A, chất độc chính là khiến cho phần lớn bộ phận phát sinh tế bào biến thành độc tính." Đường Vũ Tân hướng về mọi người giải thích một chút chất độc, lại nói:" Loại độc này sẽ gây tê liệt mao mạch máu, ức chết hoạt tính của enzym cơ sở, cũng khiến gan nhiễm mỡ ; trung tâm tiểu thùy, tâm can, thận, tràng sung huyết, tế bào da bị hoại tử, mao mạch máu mở rộng. Vì vậy người chết mới sản sinh tình trạng thất khiếu chảy máu."
" Nói vậy Ryu Seon Hee bởi vì ăn nhầm hai loại đồ mới dẫn đến cái chết?" Min Tae Yeon lại hướng về Đường Vũ Tân xác nhận.
" Đúng, không sai."
" Ôi, này là chuyện gì?? Ruy Seon Hee bởi vì nguyên nhân thân thể mới ăn vitamin C đê trị liệu, vào lúc này chủ nhà thuê lại trùng hợp đưa nhiều hải sản tới như vậy..." cảnh sát Hwang dùng tay vỗ trán mình sau đó lắc lắc ghế.
" Chuyện này thuộc ngoài ý muốn? Chúng ta làm sao kết án? Vẫn là chuyển giao ngành khác?" Yoo Jung In nhìn mọi người hỏi.
Mọi người nhìn lẫn nhau, cuối cùng đua mắt tập trung trên người công tố Min.
Công tố Min cúi đầu suy nghĩ một lát, cuối cùng nói: " Ngày mai, tôi đi mời trưởng phòng Jang, cái kia nói sau đi. Hiện tại hơi trễ, đại gia liền đi về nghĩ ngơi trước đi."
" Vậy cũng tốt..." Hwang Soon Bum ngẩng đầu nhìn, phát hiện đã chín giờ rưỡi, vụ án điều tra cũng gần đủ rồi, cảm thấy quyết định như vậy cũng không sai...
Mọi người cũng cảm thấy đề nghị này không sai, hai ngày nay trong đầu chì là kiểu chữ tiếng Anh cùng chữ số Ả rập liền đủ cho bọn họ đau đầu.
" Hai người đi chỗ La lão bản ấy?" chờ đám người đi rồi, Hwang Soon Bum cố ý ớ phía sau nói với Đường Vũ Tân cùng công tố Min.
" Ăn cơm không phải sao?" Min Tae Yeon nhàn nhạt nói một câu, sau đó anh nhìn thấy Đường Vũ Tân nghe được chữ ăn cơm nhíu mày.
" Vậy ta cùng đi với hai người, vừa vặn đi uống một ly." cảnh sát Hwang ngẩng đầu nhìn thời gian, cảm thấy còn sớm, không có người chờ hắn về, lựa chọn làm kỳ đà cản mũi không tồi.
" Hừm cùng đi." Min Tae Yeon không chút suy nghĩ liền gật đầu, quay đầu lại nhìn Đường Vũ Tân, phát hiện cô còn ngồi ở một chỗ không biết nghĩ cái gì.
" Công tố Đường, cô nếu như không đi, tôi cùng công tố Min sẽ đi a." Hwang Soon Bum híp mắt đi tới, trêu nói.
" Hừm, đi thôi, vừa vặn công chứng, chủ hôn gì đó làm chứng cho hai người, rất tốt." Đường Vũ Tân phục hồi tinh thần lại nghe cảnh sát Hwang nói thật lòng gật đầu. ( công chứng = đi đăng ký kết hôn.)
"..."
"..."
Lái xe đến quán bar, dọc đường im lặng tới mức dị thường, nagy cả sau khi đến quán bar, Đường Vũ Tân nhìn thấy La lão bản cũng chỉ là cười cợt, sau đó mang vẻ suy tư đi vào phòng riêng bên trong vì bọn họ chuẩn bị.
" Ngày hôm nay đến muộn vậy? Có vụ án?" La lão bản lấy ra bốn cái ly cao cổ, rót rượu vang cho Hwang Soon Bum và mình, sau đó lại từ tủ bảo hiểm lấy ra hai bịch máu đổ vào ly cho Min Tae Yeon cùng Đường Vũ Tân.
" Hừm, bất quá cũng sắp gần kết án." Min Tae Yeon đem ly lên nhấp một miếng, sau đó thở dài.
" Vũ Tân sao không uống?" La lão bản quay đầu nhìn Đường Vũ Tân bên này, phát hiện cái ly không nhúc nhích chút nào.
" A? Nha..." Đường Vũ Tân nghe vậy bưng ly lên uống một hớp, sau đó nhíu mày "Thật là khó uống..."
" Sáng sớm hôm nay mới làm ra, làm sao mới một ngày liền khó uống?" La lão bản nói xong bưng ly lên ngửi, phát hiện mình cũng không ngửi được gì.
" Ngày hôm nay cô ây lại không ăn sáng, máu đông lạnh cô ấy vẫn uống không quen." Min Tae Yeon thi73 dài trên vẻ mặt lộ ra lo lắng.
" Nếu không lại cho cô 200cc?" La lão bản tình thăm dò hỏi, kết quả nhỉn thấy ánh mắt ma cà rồng mới sinh nào đó xán lạn lên...
" Anh, không được, nếu tiếp tục làm cho nàng hút máu tươi em sợ một ngày nào đó cô ấy sẽ không khống chế được dục vọng của mình. Sáng hôm nay, cô ấy suy chút nữa ở trước mặt Yoo Jung In lộ ra hình thái ma cà rồng, lúc đó cô ấy đến gần cổ Yoo Jung In rồi." Min Tae Yeon ngăn La lão bản lại.
" Tae Yeon a, lúc đó cậu làm sao khống chế lại dục vọng này?" Hwang Soon Bum  ngồi ở bên cạnh La lão bản ném viên đậu phộng vào trong miệng hỏi.
" Lúc đó, em đã bị cừu hận chiếm cứ toàn bô, không có tâm trạng để ý, lúc bình thường có thể chịu đựng, chỉ cần không tiếp xúc gần." Min Tae Yeon lần thứ hai dùng ánh mắt lo lắng nhìn Đường Vũ Tân một chút, phát hiện người kia vẫn còn đang trừng mắt nhìn cái ly máu mà nhếch miệng nhe răng.
" Không phải buổi sáng em ở trong phòng của trưởng phòng Jang uống máu sao hiên tại uống không trôi?" Min Tae Yeon nhớ tới buổi sáng mình đem Đường Vũ Tân ném tới nơi Jang Chul Oh, để đại boss cho Đường Vũ Tân ăn no rồi tha cô ấy ra.
" Do trưởng phòng Jang đổ hết đổ cổ họng em ấy chứ..." Đường Vũ Tân rùng mình một cái nói.
"...."
"....Cô đang buộc chúng tôi sử dụng phương thức giống vậy sao?" La lão bản mặt tối sầm lại nói.
" Không muốn oa...Ngược đãi động vật quý hiếm a..." Đường Vũ Tân ở trên bàn làm bộ khóc, sau đó ngẩng đầu lên chớp chớp căn bản là không có nước mắt, nhỏ giọng nói: " 200cc được không?" (200cc = 200 ml)
" Công tố Đường dáng thẹn a!" Hwang Soon Bum cũng kích động, chưa từng thấy ma cà rồng nào như vậy, bất quá cũng chưa từng thấy người như cô ta...
" Được rồi, các người đã nói như vậy." Nghe vậy Đường Vũ Tân ngồi thẳng lưng tựa vào sôpha, lâm vào trạng thái trầm tư trong phòng họp vừa nãy,
" Cơm tối?" Hwang Soon Bum nhìn Đường Vũ Tân, thấy cái lý máu trước mặt cô như cũ vẫn không nhúc nhích, lòng tốt nhắc nhở cô.
" Không ăn"
"..."
"..."
"..."
Hoàn toàn giận rồi...
"Thật...phục cô..." Hwang Soon Bum thất vại thở dài.
" Vũ Tân, không nên đùa giỡn." Min Tae Yeon biết ma cả rồng uống máu tươi nhưng không uống tới đau khổ, vì thế anh cũng không trách Đường Vũ Tân, nếu anh đã biến đổi cô ấy thì anh liền phụ trách đối với cô ấy, phụ trách những cái khác quá sớm, nhưng ít ra để chúng ta dạy từ ăn cơm lên...
" Công tố Min anh ăn cái bánh mì này cho em xem một chút a?" Đường Vũ Tân nhướng mày nói Min Tae Yeon, cho cô uống máu đông lạnh giống như mà cà rồng ăn đồ ăn con người khó chịu như thể nào.
" Tae Yeon a, 200cc thôi, không có chuyện gì đâu. Lần trước cho xong Đường Vũ Tân cũng không có kích động đem anh hút khô? La lão bản nói xong rút ra 200 cc đưa tới trước mặt Đường Vũ Tân.
" Tốt, Tốt." Đường Vũ Tân vừa tán thành vừa nhận ống tiêm, sau đó nhìn vào ống tiêm ánh mắt cô mê ly trận, bất tri bất giác con ngươi biến thành bảo thạch màu xanh lam, Đường Vũ Tân nhắm mắt lại rồi mở mắt ra thở dài nói: "Aizz, vẫn không trực tiếp từ trên cổ hút, thật hâm mô trưởng phòng Jang..."
Mọi người: "..."
Một hơi đem máu trong ống tiêm uống sạch, Đường Vũ Tân mới thở phào một cái, trên mặt lộ ra biểu hiên thoả mãn.
" Thoả mãn?" Min Tae Yeon ở một bên nhíu mày hỏi.
" Hừm, thỏa mãn. Em muốn đi ngủ, chúng ta đi thôi!" Đường Vũ Tân hạnh phúc gật đầu, đứng dậy hướng cửa phòng riêng đi đến.
Nguyên lai... đây gọi là ăn no xong không nhận đại chiết chước à... La lão bản bi ai nghĩ. (ý là ăn no xong phủi mông chạy)
Ra phòng riêng đi tới phòng khác quán bar, trong sàn nhảy rất nhiều người điên cuồng múa, nam nữ trẻ tuổi dây dưa vặn vẹo vòng eo, phát tiết nhiệt tình hừng hực.
Bên trong một góc âm u, nam nữ quấn quýt lấy nhau, hôn môi, âu yếm, thậm chí có người nam đem bàn tay tiến vào trong quần áo người nữ.
" Con gái thời nay, có tiền đi chỗ nào không được, nhất định phải đến nơi như thế này." Đường Vũ Tân vừa đi đi vừa thấy những thiếu nữ kia bi ai cuộc sống.
" Không phải đều có tiền." La lão bản hơi dừng một chút mới nói: " Có chút sắc đẹp là đến đây bán mình."
" Thế à, ít khi nghe La lão bản giới thiệu chuyện nơi này." Nghe La lão bản nói, Đường Vũ Tân mang đầy thâm ý nhìn La lão bản nói.
La lão bản còn có thể không hiểu ý của cô, cười khổ nói: " Đùng nhìn tôi, chỗ này của tôi không làm ăn lại chuyện này, tôi chỉ buôn bán rượu, là cá nhân của nhưng cố gái đó, kho6g phải tổ chức, chỉ là không tự chủ lựa chọn nơi này thôi."
Đường Vũ Tân nghe xong lý giải gật đầu, sau đó hướng về quầy bar, chỉ nhìn thấy một cô gái một thân một mình ngồi chỗ đó, trước mặt ngoại trừ đặt một cái ly rượu ra không có thứ gì.
" Cũng đã như vậy, còn không đối tốt với mình một chút, tốt xấu cũng nên gọi đồ ăn a, đây là bệnh trạng dinh dưỡng không đủ,, cũng không mua cho mình quần áo, làm soa qua nổi mùa đông a, không thể chỉ dựa xe nhà giàu..." Đường Vũ Tân nhìn cô gái kia lắc đầu thở dài.
"Ha, cô nói cô bé kia a, ngày hôm qua cô bé kia vừa mới kiếm lời nhưng cha mẹ đanh bạc phỏng chừng tiền hết rồi. Cái ly rượu kia là tiền nợ, sau đó tìm khách hàng thích hợp đem trả lại tiền thưởng, đã nghèo như vậy, quần áo có thể không mua cơm có thể không ăn nhưng rượu nhất định phải uống, nghiện rượu thành tính rượu ẩn thành quen thuộc, muốn bỏ cũng bỏ không được." La lão bản liếc mắt nhìn, lắc đầu.
" Đòi nợ?" Đường Vũ Tân nghe xong La lão bản con mắt đột nhiên sáng.
" Hừm, đòi nợ." La lão bản cảm thấy mê hoặc không rõ gật đầu khẳng định.
" Rất nghèo, không ăn cơm được?" Đường Vũ Tân hỏi lại La lão bản.
" Vâng, có vấn đề gì?" La lão bản lần thứ hai gật đầu.
" Mùa đông không tiền mua quần áo?!" Đường Vũ Tân lặp lại lời đã nói một lần nữa.
" Vũ Tân, em nghĩ tới chuyện gì?" cuối cùng vẫn là Min Tae Yeon hiểu rõ Đường Vũ Tân , nhìn thấy dáng vẻ Đường Vũ Tân, Min Tae Yeon cảm thấy cô ây nhớ tới manh mối vụ án mang tính then chốt.
" Cành sát Hwang, canh nói Oh Yeong Ram kia mỗi tháng thu bao nhiêu tiên thuê nhà?" Đường Vũ Tân không trả lời Min Tae Yeon, bỗng nhiên đem đầu nhìn Hwang Soon Bum, khiến anh sợ hết hồn.
" 200 ngàn, làm sao?" Hwang Soon Bum không tìm ra manh mối.
" Hiện tại Oh Yeong Ram còn nợ bên ngoài một đống lớn?! Hơn nữa còn có xu thế tăng cường?!" Đường Vũ Tân hỏi lại.
" Đúng, tôi hỏi qua sòng bạc kia nói bà ấy là lão khách hàng, chơi đều thua, đã thiếu nỡ rất nhiều tiền, đúng hạn không trả nổi."
" Được rồi!" Dường Vũ Tân bỗng đem  nắm tay phải nên vào lòng bàn tay trái " Tôi cảm thấy có nơi nào không đúng! Hóa ra là nơi này!"
" Chỗ này có cái gì không đúng?" La lão bản nghe xong lại càng mê hoặc.
" Không không không, tôi không phải nói nơi này của anh, nơi này rất tốt, quá thích hợp! Cho dù khổng teh63 tốt hơn! La lão bản tôi thật yêu chết anh rồi!" Đường Vũ Tân nói xong mặc kệ ánh mắt kinh ngạc mọi người chạy nhanh ra khỏi Blood Club.
" Min Tae Yeon, xin lỗi, anh thật sự cái gì cũng không biết..." Một lúc sau, La lão bản mới miễn cưỡng giải thích một câu cho mình.
"..."
P/s: chương gì mà dài tới 12 trang word * lau mồ hôi*

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét