Đệ ngũ chương
Edit: Nguyệt Linh
Bởi vì ngươi là quân tử!
Một câu như vậy, khiến Hoa Mãn Lâu bất đắc dĩ chấp nhận cảnh vô số tỳ nữ cùng người hầu ra ra vào vào, bọn họ đều mang hòm lớn hòm nhỏ khiêng vào trong tiểu lâu của mình.
Nhậm Doanh Doanh vui thích như chú chim sơn ca nhỏ quấn quanh chân Hoa Mãn Lâu, chỉ huy mọi người để chỗ này, chỗ kia. Đối với Nhậm Doanh Doanh mà nói có thể rời Hắc Mộc Nhai cái không địa phương thú vị, ở lại Lạc Dương, là một sự kiện phi thường cao hứng.
Hoa Mãn Lâu cảm thấy mình hình như rơi vào bẫy của người nào đó, hắn không khỏi thở dài, hắn xưa nay thích tĩnh, nhưng phiền toái này chính là hắn rước lấy .
Đúng lúc này, một tiếng “ loảng xoảng” vang lên, một người hầu ở bàn nọ không cẩn thận làm vỡ chậu hoa của Hoa Mãn Lâu rơi xuống đậy. Hoa Mãn Lâu vội vàng đứng lên, hướng tới nơi phát ra tiếng động đi đến.