Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

VLKT chương 6

6. Đầu mối mới

Sáng ngày thứ hai, khi cảnh sát Hwang cùng Choi Dong Man đẩy cửa Tổ công tố ra, phát hiện bên trong trống trải, bình thường đến sớm hẳn là Yoo Jung In cùng Đường Vũ Tân bây giờ không nhìn thấy hai người, ngay cả Min Tae Yeon cũng không thấy.
" Chúng ta tới sớm sao?" sau khi đi vào Dong Man nhìn chung quanh một chút, phát hiện thật sự chỉ có cậu cùng cảnh sát Hwang.
" Hẳn là bọn họ tới trễ, sẽ không đi tra vụ án chứ ?!" cảnh sát Hwang suy nghĩ một chút sau đó tung ra một đáp án đáng sợ.
" Không thể nào, cảnh sát Hwang anh không nên làm tôi sợ, bọn họ tra vụ án sao không gọi chúng ta, chúng ta có phải là bị sa thải..."
" Aizz, cái miệng quạ đen nhà cậu!" cảnh sát Hwang giơ tay lên muốn đánh sau gáy Dong Man, bất quá lần này Dong Man học khôn, đứng cách xa Hwang Soon Bum.
"Người ít như vậy? Vũ Tân còn chưa tới?" Min Tae Yeon mở cửa lớn ra đi vào, cũng phát hiện tổ công tố ngày hôm nay có chút không bình thường.
" Ôi! Tae Yeon a, âm thanh cậu nhỏ chút có được hay không, dọa chết tôi rồi!"  Hwang Soon Bum cách cửa tương đối gần, che ngực nói.
" Hai người kia đâu?" Min Tae Yeon vỗ lưng cảnh sát Hwang hỏi lần nữa
" Công tố Đường với công tố Yoo không biết đi nơi nào." Choi dong Man thành thật đáp
" Chắc tạm thời có việc." cảnh sát Hwang không thể nào suy đoán chắc chắn.
Bên trong tổ công tố ba nam nhân vừa sửa sang lại vụ án lần này vừa chờ hai nữ nhân xuất hiện, đợi đã lâu nhưng không thấy hai người trở về.
" Tae Yeon a, tối hôm qua công tố Đường đi ra ngoài làm gì? Ngày hôm qua không phải cậu cũng đuổi theo sao?" đợi không được Hwang Soon Bum đi tới văn phòng Min Tae Tae Yeon hỏi.
" Không đuổi kịp, đi đến nhà cố ấy không gặp người." Min Tae Yeon thả tư liệu xuống nói.
" Như vậy a... Ngày hôm qua nên hỏi cô ấy cụ thể phát điên cái gì..." Hwang Soon Bum sờ sờ cằm.
" Đúng, luôn tự chủ trương như vậy..." Min Tae Yeon nhíu mày, trong giọng nói không che nổi lo lắng.
" Khà khà, Tae Yeon cậu rốt cục cũng thông suốt." Hwang Soon Bum vui mừng vỗ vai Min Tae Yeon.
"..." Min Tae Yeon liếc Hwang Sonn Bum một chút rốt cục nói: " Trước tiên em đi gặp trưởng phòng Jang hồi báo tình hình vụ án này một chút."
" Được, xem trưởng phòng nói thế nào. Bất quá nói đi nói lại cậu cùng trưởng phòng Jang hai người không sao chứ?"
" Dù sao, bảy năm ..."
Min Tae Yeon nói còn chưa hết, nhưng Hwang Soon Bum vẫn hiểu rõ gật đầu.
Trong lúc trầm mặc, công tố Min đã thu dọn tài liệu cầm trong tay, mở cửa phòng làm việc, đi tìm trưởng phòng Jang Chul Oh báo cáo vụ án lần này xem xử lý như thế nào mới thỏa đáng. Vừa mới xuống cầu thang liền nhìn thấy trưởng phòng Jang đang đứng trước bàn Choi Dong Man hai người không biết nói gì đó.
" Những tư liệu này tôi lấy đi trước, nếu như cần cái gì tôi sẽ gọi cậu chuẩn bị." Jang Chul Oh giơ tay nhấc bên trong tui hồ sơ.
" Được rồi, trưởng phòng,. Còn có... cảm cơn trưởng phòng." Choi Dong Man hướng trưởng phòng Jang cúi chào chín mươi độ.
" Không cần cảm ơn tôi, chính cậu nỗ lực mới lấy được kết quả này, làm rất tốt!" Jang Chul Oh vỗ vai Dong Man.
Jang Chul h vui mừng cười cợt, xoay người chuẩn bị trở về phòng làm việc của mình, liền nhìn thấy Min Tae Yeon ánh mắt phức tạp đứng ở bên cạnh mình.
" Công tố Min có việc?"
" Đúng liên quan tới vụ án lần này." Min Tae Yeon nói xong đem tư  liệu trong tay đưa ra.
Bên trong phòng họp bốn nam nhân đối với vụ án lần này thuộc vấn đề khách quan cần thảo luận sâu sắc.
" Nói như vậy, Ryu Seon Hee vì ăn vitamin C cùng lượng lớn hải sảndo ngộ độc thức ăn dẫn đến cái chết." Jang chul Oh xem báo cáo xong nghe người trong tổ báo cáo lại nói.
" Đúng, nếu không phải mưu sát, vụ án lần này chúng ta lấy kết quả như vậy để kết án hay chuyển giao đến những bộ phận khác?" cảnh sát Hwang Soon Bum hỏi.
" Vẫn là chuyển giao tới tổ sự cố để xử lý đi, làm thủ tục bàn giao, lần này cực khổ đại gia."
Trưởng phòng Jang đem tư liệu trao trả cho Min Tae Yeon ngồi ở một bên, hướng về đại gia gật đầu, đứng lên muốn chạy vừa mới đến cửa phòng liền vang lên tiếng bước chân dồn dập, chỉ chốc lát bóng Đường Vũ Tân mệt mỏi đập vào mi mắt đại gia, mà theo sát phía sau dĩ nhiên là Yoo Jung In cùng Đường Vũ Tân biến mất vừa rồi.
" Chờ chút!" Đường Vũ Tân bước nhanh vào bên trong phòng họp, trong tay cầm một chiếc lọ đựng chất lỏng màu đỏ thả xuống bàn, sau đó nói:" Vụ án này có điểm đáng ngờ, chúng ta... ồ? trưởng phòng Jang tại sao lại ở chỗ này?"
" Tôi tìm Dong Man lấy tư liệu, sẵn tiện nge báo cáo. Còn có vấn đề gì?" Jang Chul Oh nhíu mày nhìn Đường Vũ Tân thả chiếc lọ xuống.
Min Tae Yeon một bên nhìn thấy chiếc lọ kia cũng làm ra động tác giống Jang Chul Oh, trong mắt còn mang theo biểu hiện hơi nghi hoặc.
" Là như vậy ." Đường Vũ Tân từ trong túi áo lấy ra một tờ giấy, sau đó cầm lấy chiếc lọ vừa nãy thả xuống, mở cái nắp, thở phào một cái rồi nói:" Các người cảm thấy không kỳ quái với chuyện Oh Yeong Ram mua hải sản sao."
 " Có vấn đề gì?" cảnh sát Hwang mơ hồ, chủ nhà thuê mua chút lễ vật cho khách thuê không phải rất bình thường sao?
" Đương nhiên là có vấn đề, Oh Yeong Ram còn nợ bên ngoài, chỉ  dựa vào tiền thuê nhà sống bà ấy còn có tiền đi mua hải sản mấy vạn khối một cân sao?" Đường Vũ Tân nói từ trong túi lấy ra tờ giấy khác đem đến trước mặt mọi người:" Đây là giá cả cửa hàng bán hải sản ít nhất mấy vạn khối mà tôi điều tra được từ tối hôm qua đến trưa hôm nay, Oh Yeong Ram bị đòi nữa còn muốn ăn uống, hơn nữa nghe cảnh sát Hwang nói người phụ nữ kia cũng không ngừng đánh bạc, mỗi tháng thu 200 ngàn tiền thuê nhà, đến cùng bà ấy chống đỡ như thế nào?"
" Không phải Oh Yeong Ram nói hải sản là ngư  dân ở quê nhà đưa tới, công tố Đường lẽ nào quên?" cảnh sát Hwang nhắc nhở.
" Chưa có quên, nhưng cảnh sát Hwang Soon Bum anh quên hiện tại là mùa gì?"
" A..." Hwang Soon Bum suy nghĩ một chút, rồi mới hiểu.
" Hiện tại là mùa đông, bình thường sẽ không có người ra biển đánh cá đúng không?" Min Tae Yeon tiếp câu chuyện " Vì thế, em nghi ngờ những hải sản này cũng không phải quê nhà bên kia đưa cho mà chính là Oh Yeong Ram mua."
" Đúng, xác nhận được ý nghĩ này, trưa hôm nay em còn đi tới quê nhà Oh Yeong Ram một chuyến, phát hiện nhân duyên của đại thẩm kia thật sự kém cỏi, hầu như  không có người nào cùng với bà ấy lui tới, càng không cần phải nói thân thích đưa hải sản cho bà ấy, cho nên Oh Yeong Ram từ đầu đến cuối đều nói dối."
" Vậy những hải sản kia đúng là do Oh Yeong Ram mua?" cảnh sát Hwang hỏi lại.
" Đúng, tôi hỏi qua những thương nhân bán hải sản kia, nói Oh Yeong Ram định kỳ sẽ tới bọn họ mua một ít hải sản không tươi, cho dù không tươi cũng mấy vạn khối một cân." ( 1 cân =0.5 kg)
" Vì thế cô cho rằng, chuyện lần này không phải ngẫu nhiên, mà là có người có ý định sát hại Ryu Seon Hee sao?" Jang Chul Oh dời mắt khỏi chiếc lọ hỏi.
" Đúng thế" Đường Vũ Tân nói xong lại cầm chiếc lọ lên đem một hơi uống sạch chất lỏng màu đỏ.
" Công tố Yoo sáng sớm hôm nay đi làm gì? Cùng cống tố Đường đi điều tra những việc này sao?" Hwang Soon Bum chuyển hướng sang Yoo Jung In, phát hiện cô đang nghe Đường Vũ Tân báo cáo xong, sau đó làm ra bộ dáng suy tư.
" Tôi cùng công tố Đường ý nghĩ giống như vậy, cảm thấy Ryu Seon Hee chết cũng không phải là ngẫu nhiên, vì thế trưa hôm nay tôi đi tìm bác sỹ riêng của Ryu Seon Hee một chuyến."
" Không phải đã xác nhận thiếu hụt Vitamin C cùng dinh dưỡng không đầy đủ sao? Công tố Yoo hoài nghi có bệnh khác không chẩn đoán được sao?" Choi Dong Man cẩn thận hỏi, có thể sau vụ án này mình là viên chức, loại hình phân tích này chình mình cũng phải tận lực tận tâm động não nhiều mới có thể.
" Không phải đi hỏi cái này, tôi muốn nhìn đơn thuốc Ryu Seon Hee một chút." Yoo Jung In từ trong túi áo khoác lấy ra mấy tờ giấy rồi nói.
" Công tố Yoo cô thấy có kỳ quái hay không vì sao Ryu Seon Hee lại ăn những hải sản kia, nếu như có đơn thuốc phía trên hẳn sẽ viết rõ là cấm ăn đồ hải sản mới đúng?" Đường Vũ Tân mang theo ánh mắt tán thưởng nhìn Yoo Jung In, nếu buổi sáng Yoo Jung In không đi tìm bác sĩ nới đó, buổi chiều cô cũng sẽ đi.
" Đúng, lúc đo tối có sự nghi ngờ này, vìe thế tôi đi tìm bác sĩ riêng của Ryu Seon Hee là Kang Jeong Tae hỏi cụ thể đơn thuốc, quả nhiên phát hiện mặt trên không có ghi rõ cấm ăn đồ hải sản, tôi còn hỏi bác sĩ Kang, hắn nói đối với bệnh trạng khác nhau đơn thuốc đều chuẩn bị kỹ trước đó, đơn thuốc mở ra chỉ tình huống người bệnh cùng ca bệnh ghi ở phía trên, vì thế hắn cũng không có chú ý cấm loại đồ ăn đã bị người ta cắt bỏ."
" Sẽ không trùng hợp như thế.." Đường Vũ Tân vẻ mặt một bộ quá giả.
" Công tố Đường cũng cảm thấy quá giả đúng không?"
" Tất nhiên, làm sao vừa quên ghi rõ cấm đồ ăn, vừa đúng lúc Oh Yeong Ram mua lượng lớn hải sản, sau đó độc chết."
" Tôi cảm thyấ có mùi vị âm mưu.." nghe xong lời của hai người, bạn nhỏ đơn thuần Choi Dong Man cũng nhìn ra không đúng, nếu trên thế giới hật sự có trùng hợp như vậy cậu đã sớm trúng số độc đắc.
" Công tố Yoo tại sao không mang Kang Jeong Tae đến? Vạn nhất hắn ta chạy làm sao?" Hwang Soon Bum hỏi.
" Hắn không chịu đến, nói không có văn kiện chính thức." Yoo Jung In vẻ mặt đau khổ nói.
" Hắc! Hiểu được rất nhiều!" cảnh sát Hwang căm giận trong nháy mắt.
" Này, các người không cảm thấy câu nói này cùng vị đại thẩm nói có hiệu quả như nhau sao?" Đường Vũ Tân trong mắt tuôn ra thần thái khác thường, phảng phất như bắt lấy chuyện thú vị cỡ nào.
" Cô nói cái Oh Yeong Ram kia? Thật giống là ờ... Ah?! Không đúng, tôi mới vừa nhơ đến một chuyện." Hwang Soon Bum vỗ trán một cái.
" Chuyện gì?" Min Tae Teon cảm thấy Đường Vũ Tân đang dẫn dắt đi, người bên trong tổ suy nghĩ bỗng nhiên trở nên thông minh.
" Tôi nghe nói cái Oh Yeong Ram kia không tốt nghiệp tiểu học?! Nếu như không ai nói cho, bà ấy làm sao biết lục soát phòng ốc cần lệnh lục soát, lại làm sao biết vitamin C cùng hải sản sẽ sản sinh độc tố trí mang?!"
" Đây chính là vấn đề chỗ ở, Oh Yeong Ram hoặc là nói dối, hoặc là có người sai khiến bà." Đường Vũ Tân lại tung ra một viên bom nặng cân.
" Như vậy chúng ta còn chờ cái gì? Chúng ta nên mời Oh Yeong Ram đến nơi này ngồi một chút?" Hwang Soon Bum lại lấy loại giọng không đứng đắn nói.
" Chờ chút!" lần này Yoo Jung In quát bảo mọi người ngưng lại.
" Jung In còn có vấn đề gì?" trưởng phòng Jang Chul Oh vẫn bị lơ, rất hứng thú mở miệng, nhìn dáng vẻ tổ công tố lập án, chính mình cũng muốn tham dự trong đó, xem ra Đường Vũ Tân ảnh hưởng quá sâu, trái tim của mình cũng bắt đầu lung lay lên.
" Tôi nghĩ trước tiên chúng ta vẫn là đi thẩm vấn tốt hơn." trên mặt Yoo Jung In có một ít đắc ý nhỏ, dáng vẻ như chờ vào thời khắc này rất lâu.
" Tại sao?" Cảnh sát Hwang hỏi, anh phát hiện ngày hôm nay vấn đề đặc biệt nhiều lắm.
" từ chỗ Kang Jeong Tae nơi đó trở về, tôi lại đi tới hiện trường vụ án một chuyến, muốn nhìn một chút có thật hay không có vật đựng thạch tín, ở nơi đó ta phát hiện một người."
" Ai?"
" Một người phụ nữ, là đồng nghiệp Ryu Seon Hee, gọi Jang So Yeong. Cô nghe được tin tức Ryu Seon Hee tử vong, tuy rằng rất bi thương nhưng không thấy vẻ mặt quá mức bi thương, trái lại lộ ra thần sắc hết sứa khủng hoảng, hơn nữa lặp đi lặp lại nhiều lần nhắc nhở tôi, để tôi rời đi cái nhà tràn ngập nguyền rủa này..."
P/s: ta đã trở lại và lợi hại hơn xưa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét