Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

VLKT chương 3

Hu hu cúp điện giờ mới post *lau mồ hôi*

3. Ma cà rồng không thể uống máu đông lạnh

 " Ôi, đến cùng Oh Yeog Ram kia là xảy ra chuyện gì?" tiến vào hiện trường vụ án cảnh sát Hwang đối với lục tục người tiến vào nói.
" Cảnh sát Hwang còn không rõ sao? Cái đại thẩm kia chỉ đến sớm hơn nhân viên giám sát một lúc, vì thế mới vội vàng chụp mấy bức. Tôi nghĩ chắc là muốn bán mấy bức ảnh cho phóng viên để kiếm lời, sợ chúng ta sau khi tiến vào đem thi thể đi sẽ không có cơ hội." Đường Vũ Tân vừa nhìn quanh vừa sờ cằm giải thích.
" Vì sao trên thế giới còn có người phát điên như vậy?! Tại sao muốn kiếm tiền trên người chết a?! Thật không hiểu nổi đám người này nghĩ như thế nào!" Hwang Soon Bum gãi đầu phát điên.
" Còn có một vào điều." Đường Vũ Tân ngồi xổm xuống bên cạnh Min Tae Yeon đang kiểm tra thi thể.
" Không cảm thấy hiện trưởng sạch sẽ sao?" Yoo Jung In điều tra bốn phía xong, hướng nhân viên giám sát hỏi, rồi đưa ra nghi vấn.
" Cái gì sạch sẽ?" Hwang Soon Bum nhìn chung quanh không hiểu hỏi.
" Hiện trường cũng không có dấu vết ẩu đả, vừa mới hỏi nhân viên giám sát, ngoài trừ  cái vị đại thẩm ở bên ngoài kia, cũng chỉ dấu chân nhân viên cửa hiệu giặt quần áo vào sáng sớm."
" Khoan chờ đã, cô nói ai?" cảnh sát Hwang duỗi một cánh tay ra ngăn cản câu chuyện của Yoo Jung In," Người này từ  nơi nào chui ra?"
" Ế? Các người không biết sao?" Yoo Jung In nghi hoặc nhìn Đường Vũ Tân cùng công tố Min.
Đường Vũ Tân lắc đầu ý mình không rõ lắm, Min Tae Yeon ở một bên tuy rằng không có ý gì nhưng vẻ mặt cũng đã đủ chứng minh anh không thuộc loại người biết chuyện này.
" Aizz, các người thực sự là, lẽ nào không có ai hỏi những cảnh sát bên ngoài quen thuộc nơi này sao?" Yoo Jung In hiển nhiên khó có thể tin.
" Có công tố Yoo hỏi là tốt rồi, tôi biết công tố Yoo là chịu khó nhất mà." Đường Vũ Tân chạy đến bên người Yoo Jung In đưa tay kéo cánh tay của cô ấy lấy lòng nói.
Nhưng động tác này của Đường Vũ Tân cũng chỉ kéo dài vẻn vẹn trong nháy mắt, một phút sau cô lấy tốc độ nhanh chóng thả tay xuống đồng thời lùi phía phía sau một bước, theo bản năng nín thở.
" Làm sao?" Yoo Jung In bị hành động của Đường Vũ Tân khiến cho khó hiểu.
"Cắn trúng lưỡi..." Đường Vũ Tân che miệng nước mắt lưng tròng nói.
"..." Yoo Jung In nhìn Đườngh Vũ Tân nước mắt lưng tròng bất đắc dĩ lườm một cái.
" Trước tiên không cần lo chuyệnđầu lưỡi, công tố Yoo nói chuyện một chút về nhân viên cửa hiệu giặt quần áo đi." cảnh sát Hwang vẫn tương đối lưu ý nhân viên cửa hiệu, còn về đầu lưỡi... bị cắn nát cũng không sao lấy năng lực của ma cà rồng khép lại không vấn đề gì.
" Là như vậy..." Yoo Jung In bắt đầu nói rõ cho cảnh sát Hwang nghe.
Ở một bên Đường Vũ Tân thấy Yoo Jung In không để ý đến nữa cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm, mặt không biến sắc lui sang một bên.
" Vừa nãy..." Min Tae Yeon đi đến bên người Đường Vũ Tân, người khác không để ý nhưng anh thì để ý, trong lúc Đường Vũ Tân tiếp cận Yoo Jung In đôi mắt kia lóe lên lam quang một cái rồi biến mất.
" Em không có chuyện gì, anh không cần lo lắng." Đường Vũ Tân lắc đầu, nhưng sắc mặt trắng xám mấy phần so với lúc nãy.
Min Tae Yeon cau mày nhìn Đường Vũ Tân, nghĩ thầm ma cà rồng không thể bệnh, mà sao sắc mặt cô ấy tái nhợt như vậy?
Min Tae Yeon nghĩ mãi không ra, anh chú ý ánh mắt Đường Vũ Tân lúc có lúc không nhìn vết máu chung quanh thi thể, sau đó khịt mũi ghét bỏ.
Nhìn động tác như vậy, Min Tae Yeon thấy cảm giác mình hoàn toàn đúng, mặt anh đen đi mấy phần, lôi kéo người kia ở trạng thái không rõ nói :" Em có phải lại không ăn sáng?"
" Không có, em ăn rất no a." dứt  lời Đường Vũ Tân ợ hơi một cái biểu thị mình đã no rồi.
" Vũ Tân, thời gian anh làm ma cà rồng dài hơn em rất nhiều." Min Tae Yeon nhướng mày nhìn Đường Vũ Tân, em muốn giấu anh cần sống thêm chút thời gian.
Đường Vũ Tân ngượng ngùng cười đang định nói, liền bị  âm thanh cảnh sát Hwang đánh gãy.
" Tae Yeon a, không cần lại tình chàng ý thiếp đâu, anh vất vả lắm mới đem công tố Yoo đẩy ra ngoài, mau nhân cơ hội này nhìn xem đi."
Nghe Hwang Soon Bum nói, Min Tae Yeon nhìn bốn xem, phát hiện quả thật nhân viên giám sát đã bị mời ra ngoài cửa như cảnh sát Hwang nói, trong phòng cũng chỉ còn lại ba người bọn họ.
" Được rồi, vậy anh giúp em trông chừng người." Min Tae Yeon nói xong liền sử dụng năng lực.
Nghe vậy cảnh sát Hwang lại nói: " Công tố Đường sao không nhìn? Thật vất vả mới học được kỹ năng sao không sử dụng một chút."
" Mới không cần! Tình trạng người chết khủng bố như vậy, vạn nhất tôi bị hù chết làm sao?" Đường Vũ Tân vỗ ngực làm như mình thật sự bị dọa vậy.
Cảnh sát Hwang thật sự muốn hôc máu, còn sợ bị dọa, chị hai, nếu ma cô xuất hiện với bộ dáng ma cà rồng kia người khác sẽ bị dọa a.
Kỳ thật không phải Đường Vũ Tân không muốn nhìn , chỉ có điều là cô thật sự  đói bụng, cho dù lòng cũng muốn xem nhưng không đủ lực.
" Aizz, công tố Min giúp cô biến đổi, tôi còn tưởng rằng công tố Đường có kỹ năng mới sẽ trợ giúp công tố Min một chút sức lực, ai ngờ đến cuối cùng công tố Min vẫn như  cũ một mình cực khổ, Min Tae Yeon thật đáng thương a..." Hwang Soon Bum nói xong dùng tay áo xoa xoa căn bản là không có một giọt nước mắt nào.
" Thời điểm tôi chưa bị biến đổi, cũng hổ trợ không ít a, ngược lại không biết là ai ngoại trừ dùng thủ đoạn đánh đập không nghĩ ra cái gì, thẩm tra sai người, toàn tổ còn phải đi nhận lỗi người ta, thật là tổn hại hình tượng tổ công tố chúng ta."
" Cho dù phương pháp của tôi sai lầm chung quy cũng là hết mình nỗ lực, không giống người nào đó có năng lực nhưng ngại này ngại kia không chịu xuất lực, còn muốn Tae Yeon của chúng ta chuyện gì cũng tự thân làm, không công bằng a!"  Hwang Soon Bum giẫm chân đấm ngực một bộ dáng vô cùng đau đớn.
Đường Vũ Tân nhìn dáng vẻ Hwang Soon Bum thầm nghĩ anh cũng diễn quá, con mắt liền hơi chuyển động, cười khẩy nói:" Cảnh sát Hwang, tôi quên nói với anh một chuyện."
" Chuyện gì?"  Hwang Soon Bum bị Đường Vũ Tân cười có chút sợ hãi.
"Chuyện này a, tôi có thể giải thích tại sao không xem hiện trường."
" Nói rõ chút coi, có lẽ sẽ được ta tán đồng." Hwang Soon Bum hai tay ôm ngực chờ ngữ  khí Đường Vũ Tân mềm xuống.
Đường Vũ Tân sượt đến bên người cảnh sát Hwang nhỏ giọng bên tai anh:" Sáng sớm hôm nay tôi quên ăn sáng, vì thế không giúp đỡ được gì, cảnh sát Hwang nếu anh đối với chuyện này để bụng như vậy thì tôi không chút khách khí dùng máu của anh làm động lực giúp đỡ công tố Min a, bất quá có thể đau một chút nhưng tôi sẽ cố ôn nhu!"
Đường Vũ Tân nói xong liền hướng tới cổ cảnh sát Hwang cắn tới.
Hwang Soon Bum nhìn mắt Đường Vũ Tân lóe lên lam quang, liền bưng cổ mình vội vã vọt đến bên công tố Min.
" Chơi rất vui sao?" xem xong hiên trường Min Tae Yeon phục hồi tinh thần nhìn hai người đang đùa giỡn mỉm cười nói.
Kết quả là thế giới này rốt cục cũng yên tĩnh...A men...
" Thi thể không có ngoại thương gì, xem tình trạng người chết hẳn là bị trúng độc."
Sở pháp y, bác sĩ mỹ nữ đùa nghịch thi thể, bởi vì cương trực bác sĩ Seo mới  đem thi thể khôi phục thành dáng vẻ bình thường mà người có thể xem.
" Độc gì?" Yoo Jung In hỏi
" Hiện tại cũng không rõ lắm , cần tiến hành xét nghiệm mới biết." bác sĩ Seo vừa nói vừa tháo găng tay tuyên bố kiểm tra thi thể lần thứ nhất kết thúc.
" Bác sĩ Seo, tin tức lần này chỉ có ngần ấy?" Hwang Soon Bum dùng ngón tay cái cùng ngón trỏ vuốt cằm, cau mày thầm nghĩ tin tức lần này cũng quá ít?!
" Trước mắt chỉ có chừng đó, nha, đúng rồi, phát hiện trong dạ dày người bị hại có lượng hải sản lớn, không biết tin tức này đối với các người có thể trợ giúp không?!" Bác sỉ Seo nói xong cầm hỗn hợp mới lấy ra từ trong dạ dày không lâu cho mọi người trêu mọi người đến nhíu chặt mày.
" Xem ra chúng ta phải đợi kết quả rồi, bác sĩ Seo, tôi cần xác nhận một chút, lá phổi người bị hại không có đọng nướ sao?" Đường Vũ Tân cúi đầu liếc nhìn thì thể, sau đó ngẩng đầu hỏi bác sĩ Seo
" Đúng, tuy rằng nguyên nhân chủ yếu cùa người chết là bị nghẹt thở, nhưng cô ấy không phải bị chìm chết."
" Vậy nguyên nhân người chết thất khiếu chảy máu là bị trúng độc sao?"
" Đúng, mao mạch mao người chết mở rộng; lớp màn nhầy ruột già bị thối rửa, xuất huyết; gan tổn thương nghiêm trọng, cho nên xét định ban đầu là hiện tượng trúng độc, còn thành phần là cái gì, phải đợi giám định sau đó mới biết."
" Như vậy a..." Nghe bác sĩ Seo giải thích xong." Đường Vũ Tân gật đầu suy tư, sau đó lại nói:" Bác sĩ Seo, xin đưa cho tôi mẫu máu."
" Được rồi." Bác sĩ mỹ nữ xoay người lấy ống nghiệm có đựng mẫu máu giao cho Đường Vũ Tân, trêu ghẹo nói:" Muốn cầm cho công tố Min ăn sao?"
Nói xong, không qu6n dùng vẻ mặt khôi hài nhìn công tố Min, nhưng người kia chỉ cười cười, không có bất kì biểu tình gì.
" Không phải, lần này mình tôi ăn, công tố Min đem tôi làm hư rồi." Đường Vũ Tân nói xong liền hướng về công tố Min giơ nắm đấm.
" Vậy sau này, tôi chuẩn bị thêm mấy bình, về sau hai người phải nuôi a..." bác sĩ mỹ nữ lộ ra biểu hiện" tha cho ta đi", sau đó bị hài hước chính mình chọc tức cười.
" Ha ha, đúng rồi, tôi có ý kiến như vậy kiểm tra lại tổ chức tế bào não bộ, dù sao cũng khó biết vị trí trúng độc cụ thể." Đường Vũ Tân bổ sung một câu
" Hừm, liền tiến hành kiểm tra toàn diện như  vậy đi." bác sĩ Seo gật đầu tiếp thu ý kiến Đường Vũ Tân, quyết định làm trong nháy mắt.
Ra khỏi sở pháp y, Min Tae Yeon phân phó Yoo Jung In đi điều tra nhân viên cửa hiệu giặt quần áo còn chuyện của cái đại thẩm gọi là Oh Yeong Ram, Yoo Jung In đáp lại một tiếng, lúc chuẩn bị rời đi có nhìn thấy Đường Vũ Tân trong tay cầm mẫu máu.
" Công tố Đường, mẫu máu này tôi cầm đi cho, vừa vặn tôi đi ngang khoa kiểm nghiệm." Yoo Jung In vừa nói vừa quan sát phản ứng Đường Vũ Tân cùng công tố Min, cô cho rằng mẫu máu này rất tà môn, công tố Min mỗi lần đều muốn có nó, hiện tại đến công tố Đường cũng muốn có ? Mãu máu này có thể kiểm tra ra vàng hay sao?
" Tốt, tôi đỡ phải đi một chuyến, cảm ơn công tố Yoo." Đường Vũ Tân thì lại cao hứng cầm mẫu mau trong tay đưa ra.
Đối với kết quả như thế, Yoo Jung In có chút không phản ứng lại, ngơ ngác tiếp nhận mẫu, hướng khoa kiểm nghiệm đi tới.
" Công tố Đường, cô thật cam lòng cho đi a, nhớ lúc đầu công tố Min phí rất nhiều tâm huyết để cho cô ta không chú ý tới mẫu máu." Hwang Soon Bum gạt ngón tay cái lên hướng về Đường Vũ Tân,
" Làm sao? Vốn mẫu máu này là tôi dự định đưa đi kiểm nghiệm, bây giờ công tố Yoo đưa đi thì tôi tiết kiệm được một chuyến." Đường Vũ Tân nghi hoặc trừng mắt, hoàn toàn không hiểu lời cảnh sát Hwang.
" Vốn là dự  định đi? Cô muốn lấy mẫu máu này không phải là vì uống sao?"  cảnh sát Hwang nghi hoặc.
" Uống? Mới không cần đâu? Mắc ói thấy mồ..." Đường Vũ Tân bĩu môi nói.
" Mắc ói thấy mồ..." Min Tae Yeon ở một bên nghe lời này xong suýt nữa nín thở, anh đã uống rất nhiều lần cái đồ uống bị cho là ' mắc ói thấy mồ...'
" Anh, người hãy đi điều tra Ryu Seon Hee trước khi chết đã từng gặp mặt người nào, đi qua những nơi nào, đã làm những việc gì  đặc biệt có thể chứ?" Min Tae Yeon quyết định tách hai người này ra, nếu không anh thật sự  sẽ bị nội thương....
" Ha, tốt." Hiển nhiên, cảnh sát Hwang không hiểu rõ câu " Vốn là muốn đưa đến khoa kiểm nghiệm" , liền mang Yoo Jung In đang bất động vẻ mặt sững sờ biến khỏi tầm mắt công tố Min cùng Đường Vũ Tân.
" Em đi làm gì?" Đường Vũ Tân hỏi Min Tae Yeon mình phụ trách việc gì.
" Em đi theo anh một lát." nói xong mặc kệ Đường Vũ Tân có đồng ý hay không liền kéo cô đi.
Đường Vũ Tân bị Min Tae Yeon đưa đến văn phòng Jang Chul Oh, cô còn chưa kịp phản ứng liền bị đẩy tới trước mặt Jang Chul Oh.
" Làm cho cô ấy ăn một ít đồ, ăn xong cho nàng về bên trong tổ phá án, bằng không sẽ thật sự xảy ra chuyện. Vụ án có chút manh mối mới tôi đi trước." nói xong không để ý trưởng phòng Jang có hay không đồng ý, nhanh chóng xoay người mở cửa đi ra ngoài.
Trong phòng còn sót lại hai sinh vật không phải con người mắt to trừng mắt nhỏ, một lúc sau trưởng phòng Jang mới nói:" Cô lại chọc cậu ta?"
" Tôi chỉ là không ăn sáng thôi..." Đường Vũ Tân ủy khuất nói.
"..." Sẽ không là lý do đơn giản như vậy đâu! Jang Chul Oh oán thầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét